Phòng VTTBYT
Hắn nhả những vòng khói thuốc tròn vo trong phòng lạnh nhìn lên trần nhà. Cuộc sống thật hạnh phúc. Hắn là một bác sĩ, một bác sĩ tu nghiệp nước ngoài hẳn hoi. Cái gì hắn cũng có: nhà lầu, xe hơi, hai đứa con một trai một gái học giỏi, ngoan. Vợ thì xinh đẹp cũng là trí thức, thương chồng con. Còn gì bằng!
Sinh ra và lớn lên được cha mẹ cho ăn học đầy đủ, nhà khá giả, hắn học giỏi và thành đạt. cuộc đời của hẳn êm ru, không chông gai trắc trở. Hắn mãn nguyện.
Trời nắng gắt, cái nắng đến khó chịu. Sài Gòn nhộn nhịp, ồn ào, vội vã. Mặc kệ, ngoài đường mà, hắn đang ở trong nhà ngập tràn tiện nghi, hắn đang thụ hưởng.
Bỗng nghe tiếng động không lớn lắm ngoài hiên nhà, hắn bảo người giúp việc ra ngoài xem.
Lát sau, người giúp việc vào.
Thưa cậu chủ, ngoài hiên có một bà cụ và một phụ nữ ngồi ở bậc thềm, chắc họ mệt.
Hắn bước ra, một bà cụ tóc đã bạc ngồi phệt trước hiên, bên cạnh là phụ nữ trạc gần 40 đang đỡ bà cụ, xoa tim bà cụ.
Hắn hỏi: - Có việc gì không bà?
Người phụ nữ thưa: - Dạ thưa anh, mẹ tôi mệt, đi bệnh viện mà đến đây không đi nỗi nữa. Anh cho nghĩ một lát tôi đưa mẹ tôi đi tiếp.
Hắn ậm ừ rồi quay vào.
Lại không gian yên ả, hắn thả hồn theo những giấc mơ sắp tới, rất đẹp.
Bệnh viện đông người, hắn ở khoa có đông người bệnh. Hắn khám từng buồng bệnh, khám kỹ, lần lượt cho y lệnh từng người bệnh.
Trời thật nóng, đến giường cuối phòng, bất chợt hắn lại thấy bà cụ và người phụ nữ hôm trước. Không ngạc nhiên, bà cụ cũng như những bệnh nhân khác. Hắn đến thăm khám, hỏi bà cụ có đỡ không. Người phụ nữ nói mẹ đang mệt lắm, bà cụ nằm thở, đôi mắt lờ mờ nghe hắn nói chuyện với con gái mình.
Hắn cầm tay bà cụ bắt mạch. Bà mở mắt nhìn hắn rồi bà mở mắt to ra, bất chợt bà nói.
“ Con, con ơi, con của mẹ đây rồi! ”
Hắn ngạc nhiên pha chút bực bội:
Bà nằm yên để tôi khám bệnh, bà nói lẩm cẩm gì vậy?
Không, mẹ không lẩm cẩm đâu! Con mẹ đây mà!
Bà khóc, nước mắt lăn xuống đến tận chiếc gối bà nằm. Bà không nói nữa, có lẽ vì quá xúc động.
Mẹ nằm yên để bác sĩ khám bệnh nghe – người con gái thì thầm.
Cầm bàn tay bà cụ bắt mạch hắn thấy hơi lạ là chỗ cổ tay trái của bà, giống hắn, cũng có một bớt màu đen lớn, cũng bằng đồng tiền vậy! Rồi thoáng qua, hắn không nghĩ đến nữa.
Vài hôm sau, bà cụ mất vì bệnh nặng – Nghe đâu nhà nghèo ở vùng quê đến.
Tối thứ bảy Sài Gòn như đẹp hơn, lộng lẫy hơn, đầy quyến rủ như thiếu nữ trăng tròn!
Hắn vừa đưa vợ con đi chơi về thật vui vẻ. Một thứ bảy thoải mái, hắn như vừa được tiếp thêm nguồn năng lượng dồi dào, bổ dưỡng.
Vào một căn phòng mát lạnh, đĩa trái cây tươi hắn nhấm nháp cùng chút rượu vang đỏ. Tiếng nhạc du dương, trầm bổng. Hắn lại hút thuốc, bỏ nhiều lần rồi mà không được, thôi kệ.
Gần mười giờ đêm, lúc này vợ con hắn đã yên giấc, lát nữa hắn cũng đi ngủ.
Như mọi lần, mẹ hắn cũng thức khuya, bà nay đã già, hơn 80 tuổi.
Bà mở phòng khách bước vào:
- Tuyên à, con chưa ngủ sao?
- Dạ, tí nữa mẹ ạ. Mẹ ngủ sớm cho khỏe, thức làm gì.
- Tuyên, hôm nay mẹ không buồn ngủ. Mẹ đã già yếu rồi.
Chuyện gì đây? Hắn tự hỏi, sao hôm nay mẹ mình có vẻ quan trọng vậy, thường ngày đâu có.
Mẹ hắn nhìn hắn ôn tồn nói:
- Ba con mất sớm, Mẹ mỗi mình con, con thành đạt hạnh phúc, mẹ mừng lắm, nhưng….
Giọng nói run run, bà tiếp:
- Nhưng con ơi, ba mẹ không đẻ con ra! Mẹ là mẹ nuôi của con đó!
Trần nhà như nghiêng ngả, đồ vật chung quanh hắn quay cuồng chao đảo, mắt hắn mờ đi! Chuyện gì đây? Mẹ đang nói gì vậy?
- Con bình tĩnh! Mẹ phải kể hết để khi nhắm mắt xuôi tay mẹ mới yên lòng…
- Ngày xưa ba mẹ không có con, rất buồn. Rồi chiến tranh loạn lạc, bữa đó có một người đàn bà dắt con đi ngang ngõ nhà ba mẹ, tay thì bồng em gái con lúc đó gần một tuổi, con thì hơn 3 tuổi. Gặp mẹ, bà ta nói chiến tranh đã cướp mất ba của con, bà nghèo quá không nuôi nổi. Xin gửi con cho mẹ. Bà nói rằng sau này bà và em gái sẽ đi tìm con. Mấy chục năm nay rồi, mẹ đã nhiều lần tìm mẹ ruột và em gái con nhưng chưa gặp và cũng không nói cho con biết. Duy có một điều, trước khi trao con cho mẹ, mẹ của con đã đưa cổ tay trái ra và nói là bà cũng có một cái bớt to đen; và con (sao thật trùng hợp) là cổ tay trái của con cũng có một cái bớt giống như vậy - phải không con? Mẹ ruột con nói là để dễ nhận lại con sau này.
- Tuyên à, mẹ đã nói hết rồi, con không phải là con đẻ của ba mẹ nhưng ba mẹ thương con hết lòng, chắc con biết. Gia tài sự nghiệp này là của con, nhưng con hãy cố gắng tìm lại mẹ đẻ con và em gái, con nhé!
Nền nhà dưới chân như sụp xuống thành một hố sâu! Hắn như chơi vơi, chới với dưới hồ sâu thăm thắm ấy.
- Mẹ ơi! Hắn thét lên, tiếng thét vang vọng vào bức tường, không thoát ra được gian phòng lạnh kín mít!
Rồi những ngày mai, trưa nắng, hắn vẫn đang mong chờ một bà cụ già nua dẫn theo người con gái nghỉ mệt trước hiên nhà!!
- 24/09/2014 12:13 - Chế độ ăn uống, luyện tập cho bệnh nhân tăng huyết…
- 23/09/2014 16:32 - Các nguyên tắc lấy máu làm xét nghiệm đông máu và …
- 23/09/2014 16:16 - Sự cần thiết nhịn ăn uống trước khi bệnh nhân phẫu…
- 22/09/2014 19:44 - Công văn điện tử
- 22/09/2014 19:23 - Các thuốc gây tăng huyết áp
- 20/09/2014 08:28 - Phục hồi chức năng cho trẻ bị tự kỷ
- 17/09/2014 21:39 - Sự cần thiết của một hệ thống camera quan sát tron…
- 15/09/2014 21:00 - Bảo vệ tầng ozon - bảo vệ cuộc sống
- 12/09/2014 19:49 - Ngày thế giới phòng chống bệnh dại 28/9
- 09/09/2014 20:05 - Chế độ ăn trong bệnh gout